Anti Crazy Fans

Anti thì ít, chém gió thì nhiều...
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Latest Topics
Topic
History
Written by
Chatbox ver.6 ♥ follow my heart ♥
Điểm báo
Girls' Generation - 소녀시대 - So Nyuh Shi Dae - 少女時代 - Shoujo Jidai ver.03
Chúc mừng ba năm quen nhau! Chúc mừng sinh nhật chị No <3
Trần Thu Hà
Phiếm bàn Kiếm hiệp Kim Dung (phim và truyện)
Hồng Nhung
Thói ngụy biện và Văn hóa tranh luận của người Việt
The Voice US Season 3
Giọng hát Việt mùa thứ hai 2013
Utada Hikaru - Diva nước Nhật và "đứa con lai kém may mắn"
Nhật kí...!
Fri Jan 10, 2020 4:23 am
Fri Aug 08, 2014 1:52 pm
Fri Aug 08, 2014 1:42 pm
Thu Dec 05, 2013 11:15 am
Wed Nov 13, 2013 8:54 am
Fri Oct 04, 2013 10:11 am
Thu Oct 03, 2013 2:45 am
Sun Sep 29, 2013 11:43 pm
Wed Sep 25, 2013 9:17 pm
Sun Sep 08, 2013 11:43 am
Fri Sep 06, 2013 12:58 pm
Sun Aug 04, 2013 4:24 pm













 

 Điểm báo

Go down 
+15
*gió*
Mrs.Son
Zodiaholic
yolo
clapclapclap
K9
Mr.Son
Ryn Tạt Lon
*Long Pơ is real*
swimmingcat
AKBitches
Wise
Nozomi Sasaki
Kim Cương Đen
Nope
19 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Next
Tác giảThông điệp
ĐenTrắng
Warrior
Warrior
ĐenTrắng


Giới tính : Nam
Age : 39

Tổng số bài gửi : 418
Join date : 24/08/2011
Đến từ : Hòa Bình

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyFri Oct 12, 2012 11:25 pm

nhìn tit buồn cười quá " Cả một thế hệ vứt đi " Điểm báo - Page 7 3573983318
Ý thì tốt đấy, nhưng ko có giải pháp, hành động gì, chỉ biết trách móc, đổ lỗi, than thở thế thì viết ra để làm gì
Hình như Tiểu Bối viết cho bạn thì phải

Trích dẫn :
(Viết cho những người bạn của tôi và diễn đàn Wegreen Vietnam)
Dưới blog
Blog Alan
Có một vài cmt góp ý , hy vọng sắp tới Tiểu Bối sẽ " nói ít thôi và làm nhiều lên " Điểm báo - Page 7 3573983318
P/s ": TCCL hay đăng những bài than thở nhỉ, vài page trước cũng có một bài Điểm báo - Page 7 1294549462
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyTue Oct 23, 2012 6:01 pm

Trích dẫn :
[THE VOICE of TCCL] BÙI ANH TUẤN VÀ HIỆU ỨNG ĐÁM ĐÔNG

Sau vòng thi Giấu Mặt của The Voice, Bùi Anh Tuấn nổi lên như một hiện tượng. Hàng loạt fanpage được lập ra để hết lời khen ngợi và tâng bốc anh chàng lên tận mây xanh.

Khi yêu, người ta thấy cái gì của thần tượng cũng đẹp, cũng hoàn hảo, từ mái tóc lãng tử tới điệu bĩu môi chun mũi đáng yêu hay gương mặt phảng phất nét Hàn Quốc và giọng hát chơi vơi gợi nhớ đến Bằng Kiều.

Nhưng ai biết trước chữ ngờ, chỉ vì 1 status vạ miệng trên Facebook, "cư dân mạng" đã chuyển sang thái cực khác hẳn, từ thích tận cùng sang ghét tột độ. Kiểu tóc lãng tử thành đầu tổ quạ, nét mặt đáng yêu giờ bị ném đá dữ dội. Dù cố gắng như thế nào "thần tượng" cũng không thể làm khán giả - đặc biệt là "cư dân mạng" hài lòng.

Trước đây, khi các bạn phát cuồng vì Bùi Anh Tuấn, tôi dửng dưng. Hát hay, ngoại hình đẹp, gương mặt sáng chỉ là những thứ nhan nhản trong thị trường giải trí. Giọng hát của Bùi Anh Tuấn chưa đủ để làm tôi rung động.

Khi Bùi Anh Tuấn bị khán giả quay lưng, tự dưng tôi lại có cảm tình với em. Tôi thấy thương em, vì xét cho cùng, em là một người trẻ. Có thể em ăn nói chưa đủ chín chắn, có thể giọng hát em chưa hoàn hảo, nhưng trước sự nhẫn tâm của một bộ phận những người cũng trẻ khác, em bị coi như một sản phẩm lỗi của tạo hóa. Đằng sau bàn phím, người ta có thể tha hồ nói, tha hồ bình luận, ném đá mà không sợ mọi người biết mình là ai. Chính vì thế nên họ vô tư chà đạp lên người khác, bình luận cho sướng tay chứ không hề nghĩ đến cảm xúc của những người xung quanh. Xét cho cùng, Bùi Anh Tuấn đã làm gì sai để nhận lại những lời lẽ khắc nghiệt đến thế?

Câu chuyện của Bùi Anh Tuấn làm tôi chợt nhớ đến Jeabeom nhóm 2PM. Một câu nói bồng bột khi tâm trạng chán nản của Jeabeom làm làn sóng tẩy chay dâng lên mạnh mẽ. Trên các website và mạng xã hội của Hàn, cơn thịnh nộ của fan K-pop bùng lên thật khủng khiếp. Cư dân mạng buông những lời chỉ trích nặng nề, những câu nói đầy ác ý. Thậm chí những fan quá khích còn tổ chức hẳn một cuộc vận động thu thập chữ ký để buộc công ty giải trí JYP dừng tất cả các hoạt động của 2PM. Chỉ trong một thời gian ngắn, đã có gần 6000 cư dân mạng tham gia góp chữ ký, con số tuy không lớn nhưng cũng đủ để hủy hoại sự nghiệp của chàng trai trẻ đang trên bước đường thành công như Jeaboom.

Không chịu nổi áp lực, bế tắc, sụp đổ và bất lực, Jeabeom đã ra đi, từ bỏ vị trí leader nhiều tham vọng, bỏ lại sau lưng tất cả để trở về Mỹ.

Sau sự ra đi của Jeabeom, fan cuồng có thời gian để nhìn lại tất cả những hành động của mình, họ cay đắng nhận ra, họ đã cư xử và hành xử quá thô bạo. Những câu nói trong lúc tức giận, những hành động quá khích chỉ để thỏa mãn góc xấu xa trong con người họ chứ không hề có chỗ cho cảm xúc của người khác như thế nào, và hậu quả ra sao. Fan hâm mộ giận dữ quay lại chỉ trích JYP vì đã lừa dối họ, và kêu gọi, ủng hộ Jeabeom quay về. Nhưng sự hối hận muộn màng ấy có kịp không?

Những câu chuyện trên cho thấy hội chứng đám đông đang phát triển mạnh mẽ trong cộng đồng người trẻ chúng ta. Xã hội hiện đại xô bồ, sự phát triển của Internet, mạng xã hội và sự dễ dãi trong chính kiến là chất dinh dưỡng cho sự phát triển ấy.

Hiệu ứng đám đông có thể thấy được ở bất cứ đâu trong cuộc sống. Đã có rất nhiều nghiên cứu về vấn đề này và kết luận đó là phản ứng tâm lý hết sức tự nhiên. Nhưng, khi hiệu ứng đám đông có thể giết chết một con người, đó không còn là chuyện nhỏ. Bạn đã bao giờ thực sự suy nghĩ về vấn đề này?

Bạn có biết câu chuyện về Kevin Carter, một nhiếp ảnh gia, phóng viên ảnh tài năng?

Năm 1993, anh đến Châu Phi để thu thập tài liệu về phong trào nổi dậy ở địa phương. Nhưng khi đến đây, chứng kiến cảnh người dân chịu đói khát và dịch bênh, anh đã chuyển sang chụp ảnh dân thường, những người đang phải chịu khổ sở cùng cực. Một lần lang thang chụp ảnh, anh trông thấy một bé gái da đen, thân thể gầy gò đang gục xuống vì đói, mệt và kiệt sức, em đang cố gắng lê bước đến trại phân phát lương thực gần nhất, đằng sau em là con kền kền đói đang chờ đợi. Kevin đã bắt được khoảng khắc ấy, anh chụp bức ảnh và đuổi con kền kền đi. Bức ảnh của Kevin được đăng trên tạp chí New York Times tạo quả bom tấn trong dư luận. Bức ảnh được truyền đi rộng rãi qua hệ thống báo chí truyền thông, gây xúc động sâu sắc cho độc giả.

Kevin Carter trở thành cái tên nổi tiếng và vào năm 1994, Kevin đã nhận giải thưởng danh giá Pulitzer ở thể loại ảnh báo chí cùng rất nhiều lời khen và sự quan tâm của độc giả. Nhưng chỉ 3 tháng sau, anh tự sát. Trước sự ra đi của anh, tất cả mọi người không khỏi giật mình vì nhận ra sức mạnh ghê gớm của dư luận. Khi anh ở trên đỉnh vinh quang, cũng là lúc anh rơi vào khủng hoảng, dằn vặt. Hàng ngàn cuộc gọi của độc giả về tòa soạn để hỏi về số phận của em bé ra sao mà anh không thể giải đáp. Người ta chửi bới anh, căn vặn anh vì sao không cứu giúp đứa bé mà chỉ chụp hình rồi bỏ đi. Thậm chí có tờ báo đã viết "Người chỉ chú trọng đến việc chụp được những khuôn hình chuẩn, vô cảm trước sự khốn khổ của cô bé thì cũng là một loại động vật ăn thịt, một con kền kền khác trong bối cảnh ấy mà thôi." Áp lực từ dư luận, sự dằn vặt vò xé tâm can đã khiến Kevin suy sụp. Người ta tìm thấy anh chết trong chiếc xe hơi đầy khí độc, bên cạnh dòng sông anh vẫn chơi đùa thời thơ ấu.

Sau khi anh ra đi, báo chí cũng như những người quan tâm cho rằng nên thông cảm cho Kevin Carter, bởi vào thời điểm ấy, tất cả phóng viên tác nghiệp tại Sudan đều được cảnh báo không nên tiếp xúc với người dân nơi đây để tránh lây lan dịch bệnh, và anh chỉ có thể làm được một việc là đuổi con kền kền đi. Anh thường xuyên dằn vặt, anh ước mình có thể làm gì đó cứu đứa bé. Trong bức thư định mệnh cuối cùng, anh đã viết “Tôi bị ám ảnh bởi những ký ức về cái chết, về sự giận dữ và nỗi đau của những đứa trẻ đói khát hoặc bị thương”…

Lúc này, người ta có thời gian bĩnh tĩnh và nhìn lại sự việc. Kevin có thể không cứu được đứa bé, nhưng qua bức ảnh, anh đã cho cả thế giới thấy bức tranh tả thực về Châu Phi, về sự khốn khổ đến cùng cực của người dân nơi đây, anh đã gián tiếp cứu biết bao mạng người. Những người đã từng công kích anh mạnh mẽ cho rằng anh có một phần lỗi lầm nhưng không đáng phải chết. Và nhiều người thừa nhận, họ lên án anh vì dư luận xung quanh đang làm thế. Họ lăng mạ, chửi bới cho hả giận chứ không thực sự tìm hiểu kỹ câu chuyện. Và chính những lời nói khi tức giận đó, có thể giết chết một con người. Đó chính là sức mạnh khủng khiếp của hiệu ứng đám đông.

Trở lại với câu chuyện về Bùi Anh Tuấn và The Voice. Thiết nghĩ, câu thành ngữ “Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói” luôn đúng trong mọi hoàn cảnh, cả với Bùi Anh Tuấn và cư dân mạng. Đừng để những lời nói, những hành động chưa chín chắn làm ảnh hưởng nặng nề đến người khác, đừng nghĩ rằng một lời nói, một comment, một like chỉ là những hành động nhỏ như con kiến, không làm tổn hại đến ai. Nhưng các bạn nên nhớ, mỗi con kiến bé xíu tập hợp lại thành đàn kiến khổng lồ có thể giết chết cả con voi vĩ đại.

Internet là ảo, nhưng tổn thương là thật.

THE VOICE of TCCL
Tác giả: Thỏ Láu (Có tham khảo bài viết của báo 2!)
Ảnh: Đám đông có sức mạnh lớn, nó có thể nâng người ta lên, hạ người ta xuống dễ dàng - Ảnh: Dân Việt

Trước giờ chả thích cũng chả ghét gì thằng này cả. Hồi mới đầu nghe thì cũng thấy hay hay, mới lạ thật, nhưng sau đấy ko có quan tâm mấy Điểm báo - Page 7 364988687 Mình cũng chẳng rỗi hơi đi ném đá nó làm gì cả, mỗi người 1 sở thích, một gu thẩm mĩ khác nhau. Mà vụ so sánh BAT với BK có phải là chính mồm BAT nói đâu, trách thì cũng nên trách đúng người. Lên mấy trang anti BAT thấy nhiều bạn rảnh rỗi sinh nông nổi quá, anti đúng kiểu bám váy luôn, ko thích mà vẫn còn nhảy vào để chửi surrender (Nhớ lại 1 thời mình cũng từng có kiểu anti như thế này).
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySat Nov 10, 2012 7:11 am

http://news.zing.vn/xa-hoi/ngay-mai-xu-phat-xe-khong-doi-chu-nhieu-nguoi-lo-lang/a284163.html#home_noibat1

Các bạn nghĩ sao về cái vụ này? Sao các vị lãnh đạo nghĩ ra nhiều thứ ấu trĩ thế nhỉ.Trên đời này chả có gì hoàn toàn xấu cả, chỉ có người dùng nó là xấu thôi. Mà đi xe chỉ cần an toàn đúng luật thôi là xong, quan trọng gì việc chủ xe là ai, học sinh đi xe máy đến trường bla bla các kiểu làm gì. Hô hào giảm phương tiện cá nhân mà ra cái luật này thành ra đá luôn cái chủ trương kia, hài Điểm báo - Page 7 1817655808
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
Mon
Warrior
Warrior
Mon


Giới tính : Nam
Age : 32

Tổng số bài gửi : 370
Join date : 05/04/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySat Nov 10, 2012 1:05 pm

có mà các bạn ko nắm rõ luật xong xoắn xít hết cả lên ý.
Thứ nhất là cái này đã có từ Nghị định năm 2001...nhưng mức phạt chỉ là 100k.Bây giờ làm căng lên để đánh vào bọn oto với xe PKL.
Thứ 2 là không hề có luật buộc người ủy quyền/cho mượn xe phải lập văn bản và phải đem theo trong khi lưu thông.nghị định 34 chỉ có mang theo bằng lái,đăng kí xe(không cần chính chủ) và bảo hiểm TNDS.
Luật từ xưa đến giờ vẫn thế...đi đúng luật thì chả sợ bố con thằng nào cả.Còn bọn CSGT nó thích hạnh họe thì nó ko thiếu chiêu trò.Ko nắm chắc luật để cứng lại với chúng nó thì chịu thôi :<
Về Đầu Trang Go down
ĐenTrắng
Warrior
Warrior
ĐenTrắng


Giới tính : Nam
Age : 39

Tổng số bài gửi : 418
Join date : 24/08/2011
Đến từ : Hòa Bình

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySat Nov 10, 2012 9:15 pm

Hiểu luật và thực thi luật là cả một vấn đề, các bài báo trên cũng một phần do chưa nắm rõ luật, câu view ?, tổ lái, tâm lý ghét bị xử phạt, ko ưa CSGT
Có cái cmt này bên Voz ,thêm với cái trên cho đủ

Trích dẫn :
Về cái vụ này, em có vài lời:

1. Việc xử phạt mua bán không sang tên đổi chủ đã có từ lâu, không phải bây giờ mới có.

2. Việc xử phạt ở đây là phạt mua bán không sang tên đổi chủ chứ không phải không chính chủ.

3. Các cụ không có nghĩa vụ phải chứng minh mình không vi phạm. Cái nghĩa vụ này thuộc về của những công bộc cho rằng các cụ vi phạm.

4. Trong trường hợp các cụ mượn xe, nhận uỷ quyền sử dụng.v.v.v. mà không phải là mua bán chưa sang tên , nếu các công bộc vẫn cố tình ép vào lỗi này, các cụ cứ để cho các công bộc lập biên bản. Sau đó, em tin các công bộc sẽ lại phải xin lỗi các cụ vì việc làm này. Sau vài lần lập biên bản rồi lại phải huỷ và xin lỗi, chắc các công bộc sẽ phải thay đổi lại cách nghĩ mà thôi.

5. Em cho rằng, dù có tăng hình phạt cũng không thể giải quyết được vấn đề này. Vì nguyên nhân nó nằm ở chỗ khác, không phải chỉ vì hình phạt thấp hay cao.

6. Nghĩ cho cùng, cái cần làm là phải giảm phí sang tên chuyển chủ để có thể khuyến khích người dân thực hiện việc sang tên chuyển chủ, người ta lại đi nghĩ ra cái việc tăng hình phạt. Nếu chỉ 2 - 5 triệu cho một lần thủ tục hành chính (dù mức này cũng gọi là quá cao cho cái việc gọi là thủ tục), em tin chẳng ai không sang tên đổi chủ khi mua bán. Nghĩ thấy thật hài hước
Cre : OF ( Forum của luật sư hay gì đó ? )
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySat Nov 10, 2012 9:20 pm

OF = OtoFun.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
Kim Cương Đen
Legend
Legend
Kim Cương Đen


Giới tính : Nam
Age : 31

Tổng số bài gửi : 1213
Join date : 28/09/2010
Đến từ : Đâu Không Biết

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Nov 12, 2012 1:05 am

Nếu sang tên đổi chủ mà thủ tục nó chỉ cần đơn giản đến mức như đăng ký xe thôi thì chả có ai dại đến mức không làm Điểm báo - Page 7 3573983318 chỉ tiếc là ...
Về Đầu Trang Go down
Mon
Warrior
Warrior
Mon


Giới tính : Nam
Age : 32

Tổng số bài gửi : 370
Join date : 05/04/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Nov 12, 2012 8:06 pm

vấn đề ko phải đơn giản hay ko mà sang tên lại mất 5% phí trước bạ nữa :<
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyTue Nov 13, 2012 8:09 pm

http://linkhay.com/note4916176/su-nguy-hiem-cua-cac-nha-van-chuyen-che-caption-cho-anh
http://beta.linkhay.com/su-nguy-hiem-cua-cac-nha-van-chuyen-che-caption-cho-anh/1032150
Mấy tấm hình trên mạng nhiều khi khó tin lắm. Lắm lúc hay gặp những kiểu troll, bịa đặt các thứ từ mấy tấm hình + caption chế thế này. Chẳng hạn như kiểu mấy bố anti cuồng, tự lập 1 cái nick ảo giả làm fan của 1 nghệ sĩ, đội bóng nào đó, xong rồi post lên những lời nói vô học, vô văn hóa và chụp lại nhằm bôi nhọ đối thủ. Chung quy lại là nhiều khi cứ phải đa nghi như Tào Tháo với những cái trên mạng thôi.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
yolo
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
yolo


Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 660
Join date : 13/06/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyWed Nov 14, 2012 9:15 pm

http://www.damhaphu.com/2012/11/nghia-hoc-tro.html

nghĩa học trò


...

Nghề giáo là nghề cao quí nhất, mọi người thường kể về những câu chuyện về tâm hồn cao cả của người làm nghề giáo, còn tôi, tôi lại kể câu chuyện về nghĩa học trò, có câu thầy nào trò nấy, học trò như vậy có thể đoán được nhân cách người thầy.

Chuyện 1:

Nhà anh ở quận 10, anh gặp ông trên đường đi làm qua Bình Thạnh, lúc ông vừa xuống bến xe miền đông và lang thang trên đường phố Sài Gòn lạ lẫm. Lúc dừng đèn đỏ, anh thấy cái dáng người cúi cúi, cái quần khaki màu đất, áo sơ mi dài tay bên trong và chiếc áo len cổ tim bên ngoài và đặc biệt là chiếc nón cóc bằng nỉ đen quen thuộc. Anh chỉ ngờ ngợ mất một giây, rồi anh gần như chắc chắc, ở Sài Gòn mùa hè không ai mặc áo len và đội nón cóc cả, chắc chắn là thầy anh rồi. Anh trờ xe tới kêu đại: thầy, thầy nhớ con không không, thầy đi đâu đây. Người đàn ông chừng ngoài sáu mươi, gầy guộc và khắc khổ nhìn anh, luống cuống vẻ ngạc nhiên và bối rối, nhưng gần như một phản xạ, ông gọi anh là trò, dù ông không nhớ anh, cám ơn trò, tôi đi Sài Gòn có việc. Anh nhất định mời thầy vào một quán café gần đó hỏi thăm.

Thầy anh nghỉ hưu đã năm năm, cũng chỉ là một ông thầy giáo già tỉnh lẻ, xứ cao nguyên hoa Dã Quì vàng. Đúng ra thầy đã vui tuổi già bên khu vườn nhỏ với mấy đứa cháu nội, nhưng con trai thầy không biết làm ăn thế nào mà thua lỗ, mượn nợ khắp nơi, thế chấp luôn cả cái nhà cùng với mảnh vườn của thầy. Hồi đầu năm anh con trai thầy bị nợ đòi quá nên nửa đêm bỏ trốn, đem theo vợ và hai đứa cháu nội cưng của thầy. Anh con trai trốn đi không lời từ giã, không liên lạc được bằng điện thoại, thầy nhớ con, nhớ cháu cũng không biết làm sao. Có người đi Sài Gòn về kể thấy vợ chồng nó bán xôi gần bến xe miền đông, thầy đi xe đò xuống đây kiếm nó, nếu nó không về thì thầy ở lại, giữ con cho tụi nó cũng được.

Anh kêu trời suốt theo câu chuyện kể của thầy, anh nói: Sài Gòn là bể người, tìm một người theo kiểu đi đường mà kiếm thì biết chừng nào mới tìm ra. Anh đưa thầy về nhà, suốt một tuần liền anh xin nghỉ làm, chở thầy đi hết mấy con đường quanh bến xe miền đông, ghé lại từng quán phở để kiếm tìm, hỏi thăm… nhưng vô vọng.

Bữa cuối tôi gặp cả hai thầy trò ngồi ăn phở, anh thuê một chiếc xe chở thầy về quê. Anh luôn miệng bảo thầy ăn nhiều hơn, anh dặn giờ đi thì cũng tầm 1~2 giờ trưa là tới, thầy cứ yên tâm hén, tiền xe con trả hết rồi, tiền xài con cũng đưa thầy rồi, anh tài xế này quen, biết đường về chỗ thầy, thầy cứ về rồi ở đây con đi kiếm tiếp, mấy cái thùng trong xe là đồ ăn, sữa, đồ dùng con mua sẵn cho thầy dùng.

Ông giáo già cứ liên tục cảm ơn trò, cảm ơn trò.

Phụ bản:
Tôi ngồi ăn phở ở bàn bên cạnh và chứng kiến câu chuyện cuộc chia ly của hai thầy trò anh. Trong lúc tôi tính tiền thì có một ông già bán vé số bị tật ở chân, chống nạng đi vào và mời anh mua vé số, anh nói: "dạ, con không mua, nhưng mà bác ăn sáng chưa con mời bác ăn phở", chưa hết ngạc nhiên thì tôi còn sửng sốt hơn với câu trả lời của ông già bán vé số: "thôi, cảm ơn chú, tui ăn sáng rồi, hồi sáng có cô kia đãi cơm tấm...", thấy tôi có vẻ hơi ngạc nhiên, ông già nói: "nào giờ chưa phải bỏ đồng nào ăn sáng, toàn bá tánh bao ăn"



Chuyện 2:

Ở quán café rất vằng, chỉ có hai người đàn ông trạc ngoài bốn mươi, đương nói chuyện, thực ra chỉ một người nói, còn người kia chỉ gật gật đầu ra chiều đồng ý. Đó là hai người bạn học, một có vẻ thành đạt hơn còn người kia có vẻ phong trần hơn.

“Mầy nhớ lối vô nhà cô chưa, nếu không thì từ nhà tao mầy chạy xuống hướng bến đò, chỗ ngã tư ủy ban thì mầy hỏi nhà bà giáo Cam là người ta chỉ cho. Cô bây giờ sống một mình nên chắc bả buồn lắm, mầy về kỳ này chắc ở với bả được lâu, bữa trước tao về trưa nào cũng phải qua nhà cô ăn cơm bả mới chịu. Nhiệm vụ của mầy là sửa cái nhà đó cho cô, tao cũng không biết là cần sửa cái gì, đó là chuyên môn của mầy, mầy coi thấy cái gì sửa thì sửa, cũng không cần kiên cố quá, chắc cô cũng ở với mình giỏi lắm năm bảy năm nữa.

Ờ, cô một mình đó nào giờ mà, đâu có chồng con gì đâu, cả đời chỉ biết học trò thôi. Nhớ, có mấy chuyện bắt buộc làm là sửa cái toa lét, dựng lại cái hàng rào, mướn người dọn cái vườn, lợp lại cái mái chính, nếu làm biếng dỡ ra thì mầy mua tôn về lợp đè lên mái cũ, vừa mát vửa khỏi dột, rồi mầy sửa mấy cái cửa sổ nữa. Quên, chuyện này quan trọng nè, mầy đi lại bóng đèn khắp nhà cho tao, nhà gì đâu tối thui, ngoài sân sau cũng làm một hai bóng nữa.

Bây giờ cô lẫn rồi, mầy mà nói chuyện một hồi là bả lộn thằng này với thằng kia, bữa tao về mỗi ngày bả kêu tao một tên, có bữa còn hỏi tao: sao cô nghe nói con hy sinh bên miên rồi? Tao dạ dạ, nói chắc cô nhớ thằng khác, chớ hồi bảy chín tám mươi con còn ngồi trong lớp cô mà. Ờ, mầy nghĩ coi, mấy chục năm chỉ dạy có một lớp, chỉ có mình nhớ cô chớ cô làm sao nhớ hết học trò. Bữa trước tao mua cho cô cái tivi nhưng mà sóng yếu lắm, mầy về dựng được cái cây ăng ten lại thì may ra coi mới rõ ràng.

Mầy nhớ hết chưa, nói chung mầy thấy cái gì làm được thì làm, tại mầy lên đây rồi mầy không biết chớ cô cũng nghèo lắm, lương hưu giáo viên đâu có nhiêu. Vậy đi, mình học trò mà để cô giáo vậy coi sao được, cái lối từ nhà sau xuống bến sông mầy mua mấy tấm đan bê tông trải hết đi, rồi mầy đóng một hàng cừ làm lan can để cô vịn cho khỏi té. Nhớ là mấy cái công tắc đèn mầy làm thấp thiệt thấp nghe, cô bây giờ lưng còng lắm…”



Đọc những câu chuyện thế này thật cảm động, không thể tin được là trong thời đại ngày nay, vẫn còn những người chí tình chí nghĩa như thế. Mình cũng phải tự xem lại đạo làm học trò của mình nó thế nào. May là hồi đi học, cũng có những cô giáo làm cho mình cảm thấy gắn bó như mẹ nuôi vậy. Nhưng tình cảm thầy giáo, cô giáo-học trò thời nay chắc chẳng bì được ngày xưa.
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Nov 26, 2012 10:45 pm

Trích dẫn :
'Cuộc chơi bốc mùi' của sao Hàn tại showbiz Việt
Đằng sau sự hào nhoáng, ngọt ngào của những lần ghé thăm Việt Nam, những người làm giải trí xứ Hàn còn mang theo không ít những tính toán trong cuộc chơi nghệ thuật.
Đêm đại nhạc hội MLive MOA với sự tham gia của hàng loạt ngôi sao giải trí xứ Hàn đã kết thúc, nhưng dư vị của nó hẳn vẫn còn đọng lại trong rất nhiều khán giả có mặt ngày hôm đó.

Có thể dư vị đó là sự ngọt ngào của các khán giả trẻ, khi lần đầu tiên họ được gặp những thần tượng của mình bằng xương bằng thịt. Dư vị đó có thể là chút đắng trong ít nhiều những người yêu mến nhạc Việt Nam khi chứng kiến những sản phẩm hoàn hảo của một nền công nghệ giải trí khổng lồ. Nhưng cũng có thể, cái vị đọng lại ấy lại mang hơi hướng của trái ớt hiểm thật cay, khi cuộc chơi vương vấn sắc màu của những tính toán sâu xa...

Không thể phủ nhận những ngôi sao Hàn Quốc tới với Việt Nam trong đêm đại nhạc hội là những tài năng thật sự của ngành giải trí. Cũng không thể phủ nhận cách thức tổ chức và sự chuẩn bị của họ quá tuyệt vời cho một đêm nhạc giao lưu. Ngoài giọng hát, vũ điệu, những ngôi sao Kpop còn chinh phục khán giả trẻ Việt Nam một cách vô cùng tài tình và thuyết phục trong màn giao lưu trên sân khấu. Gần như tất cả họ đều có thể nói được ít nhiều tiếng Việt, thậm chí có những nghệ sĩ còn có thể nói tròn vành rõ tiếng trong suốt cả một câu chuyện rất dài.

Trong tất cả những câu chuyện của họ, luôn có nhắc tới Việt Nam một cách đầy thân thương và trìu mến. Có thể là một kỷ niệm đẹp với đất nước Việt Nam, một câu chuyện ngọt ngào với một người bạn Việt hoặc đơn giản hơn là bày tỏ sự yêu thích với món phở quốc hồn quốc túy. Chính những điều rất nhỏ nhặt ấy đã giúp những ngôi sao xứ Hàn dễ dàng chiếm được tình cảm cuồng nhiệt từ số đông khán giả trẻ tuổi, khi họ như đang phát cuồng với suy nghĩ: Anh ấy, cô ấy yêu mến chúng ta thật sự!

Những tính toán giấu trong sự ngọt ngào

Có thể khá nhiều người trong số đó có tình cảm thực sự với khán giả Việt Nam, con người Việt Nam, cũng có thể đó chỉ là kịch bản đã dàn dựng sẵn nhằm câu kéo thêm sự ủng hộ của lượng khán giả trẻ đông đảo và nhiệt huyết. Tất nhiên, đó cũng là một điều hết sức bình thường trong thế giới giải trí và dù muốn hay không muốn, người ta cũng phải chấp nhận nó như một phần của cuộc sống trên sân khấu. Nhưng trong đêm đại nhạc hội, song song với những điều bình thường ấy lại là không ít sự bất thường và khó lòng chấp nhận...

Trước khi nói tới những sự bất thường, có lẽ phải giành một lời khen ngợi dành cho CJ - công ty giải trí thuộc loại top đầu của xứ Hàn. Sự chuẩn bị kỹ lưỡng và chu đáo của họ khiến cho màn trình diễn của những ngôi sao Kpop trở nên hoàn hảo, khi không có bất kỳ sự cố nào xảy ra trong suốt nhiều giờ đồng hồ. Tuy nhiên, họ sẽ đáng được ca tụng hơn nếu như phần trình diễn của những ngôi sao Việt cũng thành công như vậy...


Ca sĩ khách mời của Việt Nam tham gia đêm giao lưu chỉ có 2 người, nhưng đó có thể được coi là những đại diện xuất sắc của Việt Nam. Một Văn Mai Hương trẻ trung, đầy nội lực, một Thu Minh mạnh mẽ và nóng bỏng - từng đó cũng là quá đủ cho buổi giao lưu nghệ thuật với xứ Hàn. Dù sao thì họ cũng đều là những gương mặt nổi trội nhất trong dòng nhạc họ theo đuổi và ít nhất, khán giả Việt Nam có thể tự hào: nghệ sĩ Việt Nam không hề thua kém nghệ sĩ Hàn về giọng hát!

Nhưng trên thực tế, các ngôi sao Việt đã có một đêm trình diễn cực kỳ mờ nhạt. Không phải vì họ quá lép vế trước khả năng của những người đồng nghiệp xứ Hàn, bởi trên thực tế, phần lớn các nghệ sĩ Kpop sang biểu diễn tại Việt Nam chỉ là ngôi sao giải trí - những người có ngoại hình chiếm tới 50% thành công. Những giọng hát Việt đã được khẳng định tài năng như Thu Minh hay Văn Mai Hương hoàn toàn có thể chơi sòng phẳng với họ trong cuộc giao lưu mà không cần e dè.

Có điều, màn trình diễn của Văn Mai Hương và cả nữ hoàng nhạc dance Thu Minh trên thực tế lại thua kém hơn nhiều so với những đồng nghiệp Hàn Quốc, bất chấp việc họ mang toàn những bài hit đình đám tới đêm nhạc hội. Hệ thống âm thanh đỉnh cao xứ Hàn bất chợt "xuống cấp" ngay khi Văn Mai Hương bước ra sân khấu, và điều tương tự cũng diễn ra với những bản nhạc quen thuộc của Thu Minh. Không nhiều người nghe rõ Á quân Việt Nam Idol hát điều gì, khi bỗng nhiên tiếng của micro nhỏ một cách bất thường và chất lượng giọng hát của cô sa sút tới khó tin.


Ngay cả nữ hoàng nhạc dance Thu Minh cũng không thể hiện được gì nhiều. Có cảm giác âm thanh tại bất kỳ phòng trà nào tại Sài Gòn cũng có thể tốt hơn hệ thống âm thanh hoành tráng nơi cô đang biểu diễn. Những nốt cao lừng danh của Thu Minh trong Taxi hay Bay bỗng dưng "biến mất" trong sự ngạc nhiên, khó hiểu của những người từng quen thuộc với giọng hát của cô. Vũ điệu nóng bỏng, sôi động không thể giúp Thu Minh tỏa sáng, khi mà vũ khí lợi hại nhất - giọng hát - đã bị tước mất một cách đầy ấm ức.

Những sự cố trên càng khó hiểu hơn khi màn trình diễn của Văn Mai Hương và Thu Minh cách nhau khá xa và xen giữa họ là các nghệ sĩ Hàn. Màn trình diễn của các ngôi sao xứ kim chi vô cùng hoàn hảo với sự trợ giúp của âm thanh đỉnh cao, những chiếc micro tôn giọng và đặc biệt là nhờ có sự "làm nền bất đắc dĩ" của những ngôi sao Việt. Khi các ngôi sao giải trí Việt Nam không thể là chính mình, chẳng có gì khó hiểu khi những nghệ sĩ giải trí Hàn vụt sáng đầy thuyết phục!

Chuyện Gangnam Style và chuyện chiếc áo dài Việt Nam

Ngoài những chiêu trò, tiểu xảo, người Hàn còn mang tới Việt Nam một thứ đặc sản khó gọi tên của họ: Gangnam Style. Phần lớn nghệ sĩ Hàn đều lồng ghép ít nhiều màn nhảy ngựa lừng danh này vào trong phần biểu diễn, như một cách tôn vinh ngành giải trí của đất nước mình. Từ những nghệ sĩ ít tên tuổi cho tới ngôi sao lớn, tất cả đều tự nguyện và vui vẻ chấp nhận làm bản nhái của chàng béo PSY như một nghĩa vụ không thể chối từ.

Cái tôi của nghệ sĩ ở Việt Nam hay Hàn Quốc đều không nhỏ. Nhưng các nghệ sĩ Hàn đã cho thấy một bộ mặt hoàn toàn khác, khi họ chấp nhận gạt bỏ cái tôi rất lớn sang một bên để đồng lòng quảng bá cho nền âm nhạc đất nước mình. Thành công không tưởng của PSY và điệu nhảy Gangnam Style có thể được giải thích bằng rất nhiều lý do, tuy nhiên sẽ là thiếu sót rất lớn nếu như không nhắc tới việc có cả một sự hậu thuẫn hùng hậu đứng sau lưng chàng béo: Lòng tự hào dân tộc của người Hàn.

Sự hy sinh và tinh thần hết mình vì những giá trị dân tộc của người Hàn là một điểm vô cùng đáng quý. Tuy nhiên, nó sẽ còn đáng trân trọng hơn nếu như không có sự tính toán - dù là cần thiết. Có vẻ như ngoài việc tôn vinh những giá trị riêng của nền âm nhạc nước mình, một việc không thể không làm đối với họ chính là hạn chế tới mức tối đa sự "vùng dậy" của những nền giải trí khác...


Ngoài sự cố âm thanh đáng tiếc xảy ra với Thu Minh, Văn Mai Hương, một điều khó hiểu nữa cũng xảy ra trong đêm đại nhạc hội. Khi nhóm Wonder Girls - nhóm nhạc được chờ đợi nhất - bước ra sân khấu và cất tiếng được một vài bài, những nhân viên người Hàn Quốc đã lặng lẽ chia nhau đi tới khu vực truyền thông. Bằng lời lẽ mềm mỏng nhưng cương quyết, họ tuyên bố đã hết thời gian tác nghiệp và mời các tay máy ra về, bất chấp chương trình vẫn đang tiếp diễn.

Rất nhiều người không thể hiểu lý do của hành động khó hiểu ấy, cho tới tận khi chương trình kết thúc. Một trong những tiết mục cuối cùng của đêm đại nhạc hội chính là việc các cô gái Wonder Girls thướt tha trong tà áo dài truyền thống Việt Nam. Có lẽ, đó chính là lý do để những người Hàn hành động như vậy. Hạn chế ống kính phóng viên cũng đồng nghĩa với việc hạn chế tối đa những hình ảnh đẹp của các cô gái Wonder Girls trong trang phục áo dài - một cách tôn vinh và quảng bá cho hình ảnh Việt Nam đầy hiệu quả.

Và quả thật, với chiêu thức cao tay này, chỉ còn rất ít những bức hình trọn vẹn về 5 cô gái xinh đẹp xứ Hàn trong bộ đồ truyền thống Việt Nam. Sự tính toán của những người tổ chức chương trình vô cùng hoàn hảo khi mà hình ảnh hoặc clip quay từ những góc xa không thể đẹp đẽ, thậm chí hình ảnh Việt còn khá nhạt nhòa. Nỗi lo sợ trở thành "người quảng bá" cho những giá trị văn hóa Việt Nam cũng theo những bức hình mờ nhạt đó mà tan biến...

Việc làm đó của những vị khách Hàn không đáng trách, bởi dẫu sao quảng bá cho văn hóa Việt Nam không phải là nhiệm vụ họ được giao. Có điều, khi đặt những hành động của họ bên cạnh những lời nói ngọt ngào, yêu thương giành cho khán giả Việt trên sân khấu, hương vị trộn lẫn của nó lại có phần hơi khó ngửi. Hương vị của sự tính toán núp trong vỏ bọc của sự chân thành và "tình thương mến thương" dào dạt đóng mác xứ Hàn...

Mình không có đi nên không biết, nhưng mình cũng không có lấy gì làm ngạc nhiên cả. HQ từ xưa đến nay hay có kiểu chơi bẩn lắm, nhưng phải công nhận là trong showbiz có những cái họ làm rất chuyên nghiệp, từ dòng nhạc giải trí đơn thuần đến dòng nhạc nghệ thuật, đáng để chúng ta phải học hỏi.

Lại ngẫm đến câu này: Ai cũng có mặt mạnh, mặt yếu. Nhận ra mặt mạnh của họ để chúng ta học tập theo vì thế quanh ta ai cũng là thầy.

VN mình, dòng nhạc giải trí đơn thuần và cả dòng nhạc nghệ thuật, đều có hết. Nhưng chúng ta thiếu một sự chuyên nghiệp. Và VN mình vẫn còn rất nhiều người thực sự không chấp nhận dòng nhạc giải trí đơn thuần, lúc nào cũng đòi "đẳng cấp" này nọ, phải "đỉnh cao nghệ thuật". Nghe nhạc mà lúc nào cũng phải cao siêu đẳng cấp này nọ thì mệt lắm Điểm báo - Page 7 1817655808.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
Nope
Deputy
Deputy
Nope


Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 3445
Join date : 28/09/2010

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyTue Nov 27, 2012 12:24 am

^ bài báo sặc mùi cay cú. Phản biện thì đầy và bằng nhiều cách. Nhưng thôi, mình nghĩ cứ đợi tới ngày 29 này xem sao.
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyThu Nov 29, 2012 8:05 pm

Trích dẫn :
Bây giờ chúng tôi mới vừa qua hai mươi tuổi
Chẳng phải dân Sài Gòn cũng chẳng phải dân Hà Nội, quan trọng gì thành phố
Đâu chẳng là đất nước mình
Là đất nước mình nhưng biết gì về văn hoá nước mình
Mỗi một lần bật tivi lên là HBO CNN ESPN
Là MTV là hàng trăm những kênh mà nhà đài kí hợp đồng với các “Cường quốc năm châu khác”
Mà tôi vẫn hay gọi đùa là quân cựu thực dân
Hôm nay xem cái ảnh rồi đọc bài thơ muốn hỏi chú Trung Quân
Chú có biết về tiến trình toàn cầu hoá
Xâm lấn của thực dân ngày nay chẳng còn lộ liễu như tên bay đạn nổ
(Đấy là tôi giả vờ không nói đến những cuộc chiến ở Trung Đông
Không muốn vội giải thích về sự nhúng tay của Mỹ tại cuộc chiến ở Israel với Palestine
Trong 4 ngày ở dải Gaza hơn 200 người chết
Hơn 50% là trẻ nhỏ
Tôi sẽ giả vờ không nói về điều này vậy
nó đòi hỏi cả luận văn của tôi)
Chú Quân này chú có biết không
những đứa trẻ chú cười chê là một phần của thế hệ tiếp theo tôi đấy
Là thế hệ sinh sau thời hậu chiến
Nói ngôn ngữ khác rồi, văn hoá cũng khác ngày xưa
Và họ - cũng như tôi – là nạn nhân của cái nền văn hoá tạp nham
Ngẩng đầu nhìn quanh báo đài lăng xê những tuổi tên của những đất nước nào xa lạ
Trước khi chú hỏi tại sao trẻ con khóc vì bọn nào lạ hoắc
Sao chú không hỏi nền giáo dục nào khiến trẻ con phát điên
Sao chú không hỏi xã hội thế nào người lớn đâm sau lưng nhau anh chị em giành nhau cái nhà cho bố mẹ ra ngoài đường ngủ
Sao chú không hỏi truyền thông thế nào toàn du nhập những văn hoá ngoại lai báo chí thì một điều Ngọc Trinh gái ngoan Mai Phương Thuý lộ hàng Hoàng Thuỳ Linh băng sếch
(Đấy là tôi ví dụ một vài - chẳng đổ lỗi cho những cô con gái; mà những kẻ nhân danh nhà báo viết những câu đến ngữ pháp còn sai; tin bài giật tít)
Sao chú không hỏi thế hệ nào đã nuôi dạy bọn trẻ con như thế
Những bài học về tình người ở đâu trong trường học
Khi thầy cô giáo nghèo vật chất đói tâm hồn?
Chú Quân này, tôi bảo, đổ lỗi cho trẻ con thì dễ thôi
Vì chú chẳng đứng trong gót giày của chúng tôi,
Trong mắt bọn trẻ con, thế giới còn cái gì mà mừng vui khám phá?
Cái cơ sở tồi tàn đổ nát, những tham nhũng, những bất công
Mười sáu năm học ra trường chạy chọt đủ đường mà không ai cho đi dạy học
Hơn tám mươi cô giáo ở Yên Bái bị đuổi ra biên chế vì lỗi của một vài ông to
Người dân mất đất lên Hà Nội kêu oan bị công an phường đến đuổi
Đâu đó ở Tiên Lãng Hải Phòng có một trận đánh đẹp,
Giữa quân-và-dân
Thì đồng ý không phải đứa trẻ nào cũng biết những điều tôi vừa chỉ ra
Nhưng tôi biết – và tôi đã từng là một trong bọn chúng
Chú Quân này, ai cũng có những nỗi buồn thế hệ
Thế hệ chúng tôi là cái thế hệ chẳng-còn-gì
Cái nhục của quốc gia này, nếu mà đổ lỗi
Cũng đừng đến lượt lũ trẻ con.
Mà cũng đừng chuyện bé xé ra to
Cái làm tôi xấu hổ chẳng phải mấy thằng bé khóc ở sân bay
Mà là cái nền văn hoá bị lụi tàn mà người lớn hay các nhà chức trách cũng đâu buồn giữ
Mà là cụ Đức Hiền bao nhiêu tuổi rồi vẫn phải cặm cụi ngược xuôi đi bảo vệ người dân mất đất
Mà là những người chỉ thích trách cứ trẻ con.
Tôi chẳng viết bài thơ này để trách chú đâu
Cũng chẳng phân bua vì những cái mà thế hệ trước chúng tôi nhìn chúng tôi mà trách cứ
Nhưng tôi viết điều này để cho chú hiểu
Dạy trẻ con chẳng dễ lắm đâu
Và nếu chỉ đem cái tuổi đời ra để mà nói với nhau
Thì thông điệp của chú dù đúng dù sai, bọn trẻ con sẽ chẳng bao giờ hiểu.

NTL 29/11/2012.
Nguồn: https://www.facebook.com/notes/ly-thuy-nguyen/n%C6%B0%E1%BB%9Bc-m%E1%BA%AFt-m%C3%A0-l%C3%A0-th%E1%BB%A9-c%C3%B2n-l%E1%BA%A1i-duy-nh%E1%BA%A5t-th%C3%AC-%C4%91%E1%BA%A5t-n%C6%B0%E1%BB%9Bc-ch%C3%BAng-ta-ch%E1%BA%B3ng-c%C3%B2n-g%C3%AC/10151291552034777

Mình không có ý phản đối hoàn toàn cái bài thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân, nhưng mình thấy là như thế này: nói chung chẳng riêng gì cái bạn nam kia hay fan cuồng có lỗi, mà lỗi nằm ở tất cả những người, những bên có liên quan. Những sự việc như thế này chính là những lúc mà tất cả chúng ta đều phải tự nhìn lại mình. Chúng ta cần biết lắng nghe lẫn nhau, thay vì đổ lỗi, chỉ trích và áp đặt lên nhau. Có thế chúng ta mới cùng nhau tiến bộ được.

Thích, hâm mộ một cái gì đó không phải là một cái tội. Có là nhạc gì, thần tượng gì cũng không phải là một cái tội. Trên đời này, chẳng có thứ gì xấu, chỉ có con người là tốt hay xấu thôi.

P/s: Bản thân mình không thích phim hàn lắm, nhạc Hàn thì cũng có hay nghe, nhưng thực sự mình không thích cái kiểu đài nào, báo nào cũng suốt ngày phim tàu, phim hàn với nhạc hàn.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
clapclapclap
Heathy Kit
Heathy Kit
clapclapclap


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 44
Join date : 27/05/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyThu Nov 29, 2012 9:16 pm

Trích dẫn :
Bây giờ chúng tôi mới vừa qua hai mươi tuổi
Chẳng phải dân Sài Gòn cũng chẳng phải dân Hà Nội, quan trọng gì thành phố
Đâu chẳng là đất nước mình
Là đất nước mình nhưng biết gì về văn hoá nước mình
Mỗi một lần bật tivi lên là HBO CNN ESPN
Là MTV là hàng trăm những kênh mà nhà đài kí hợp đồng với các “Cường quốc năm châu khác”
Mà tôi vẫn hay gọi đùa là quân cựu thực dân
Hôm nay xem cái ảnh rồi đọc bài thơ muốn hỏi chú Trung Quân
Chú có biết về tiến trình toàn cầu hoá
Xâm lấn của thực dân ngày nay chẳng còn lộ liễu như tên bay đạn nổ
(Đấy là tôi giả vờ không nói đến những cuộc chiến ở Trung Đông
Không muốn vội giải thích về sự nhúng tay của Mỹ tại cuộc chiến ở Israel với Palestine
Trong 4 ngày ở dải Gaza hơn 200 người chết
Hơn 50% là trẻ nhỏ
Tôi sẽ giả vờ không nói về điều này vậy
nó đòi hỏi cả luận văn của tôi)
Chú Quân này chú có biết không
những đứa trẻ chú cười chê là một phần của thế hệ tiếp theo tôi đấy
Là thế hệ sinh sau thời hậu chiến
Nói ngôn ngữ khác rồi, văn hoá cũng khác ngày xưa
Và họ - cũng như tôi – là nạn nhân của cái nền văn hoá tạp nham
Ngẩng đầu nhìn quanh báo đài lăng xê những tuổi tên của những đất nước nào xa lạ
Trước khi chú hỏi tại sao trẻ con khóc vì bọn nào lạ hoắc
Sao chú không hỏi nền giáo dục nào khiến trẻ con phát điên
Sao chú không hỏi xã hội thế nào người lớn đâm sau lưng nhau anh chị em giành nhau cái nhà cho bố mẹ ra ngoài đường ngủ
Sao chú không hỏi truyền thông thế nào toàn du nhập những văn hoá ngoại lai báo chí thì một điều Ngọc Trinh gái ngoan Mai Phương Thuý lộ hàng Hoàng Thuỳ Linh băng sếch
(Đấy là tôi ví dụ một vài - chẳng đổ lỗi cho những cô con gái; mà những kẻ nhân danh nhà báo viết những câu đến ngữ pháp còn sai; tin bài giật tít)
Sao chú không hỏi thế hệ nào đã nuôi dạy bọn trẻ con như thế
Những bài học về tình người ở đâu trong trường học
Khi thầy cô giáo nghèo vật chất đói tâm hồn?
Chú Quân này, tôi bảo, đổ lỗi cho trẻ con thì dễ thôi
Vì chú chẳng đứng trong gót giày của chúng tôi,
Trong mắt bọn trẻ con, thế giới còn cái gì mà mừng vui khám phá?
Cái cơ sở tồi tàn đổ nát, những tham nhũng, những bất công
Mười sáu năm học ra trường chạy chọt đủ đường mà không ai cho đi dạy học
Hơn tám mươi cô giáo ở Yên Bái bị đuổi ra biên chế vì lỗi của một vài ông to
Người dân mất đất lên Hà Nội kêu oan bị công an phường đến đuổi
Đâu đó ở Tiên Lãng Hải Phòng có một trận đánh đẹp,
Giữa quân-và-dân
Thì đồng ý không phải đứa trẻ nào cũng biết những điều tôi vừa chỉ ra
Nhưng tôi biết – và tôi đã từng là một trong bọn chúng
Chú Quân này, ai cũng có những nỗi buồn thế hệ
Thế hệ chúng tôi là cái thế hệ chẳng-còn-gì
Cái nhục của quốc gia này, nếu mà đổ lỗi
Cũng đừng đến lượt lũ trẻ con.
Mà cũng đừng chuyện bé xé ra to
Cái làm tôi xấu hổ chẳng phải mấy thằng bé khóc ở sân bay
Mà là cái nền văn hoá bị lụi tàn mà người lớn hay các nhà chức trách cũng đâu buồn giữ
Mà là cụ Đức Hiền bao nhiêu tuổi rồi vẫn phải cặm cụi ngược xuôi đi bảo vệ người dân mất đất
Mà là những người chỉ thích trách cứ trẻ con.
Tôi chẳng viết bài thơ này để trách chú đâu
Cũng chẳng phân bua vì những cái mà thế hệ trước chúng tôi nhìn chúng tôi mà trách cứ
Nhưng tôi viết điều này để cho chú hiểu
Dạy trẻ con chẳng dễ lắm đâu
Và nếu chỉ đem cái tuổi đời ra để mà nói với nhau
Thì thông điệp của chú dù đúng dù sai, bọn trẻ con sẽ chẳng bao giờ hiểu.
bài này nghe có mùi "TUOI TRE YEU NUOC" lắm Điểm báo - Page 7 1817655808
đọc xong đoán dc ngay cái "bất mãn chế độ" của tác giả
Về Đầu Trang Go down
Kim Cương Đen
Legend
Legend
Kim Cương Đen


Giới tính : Nam
Age : 31

Tổng số bài gửi : 1213
Join date : 28/09/2010
Đến từ : Đâu Không Biết

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyFri Nov 30, 2012 1:28 am

vẫn đơn giản là em giữ cái quan điểm cũ thôi
khóc hay không thì mặc xác họ. Chúng ta không nuôi họ ăn, không chăm họ lớn thì cũng không đủ tư cách để phán xét họ đâu. Đối với chúng ta, họ phải chăng cũng chỉ là những con người xa lạ, vậy điều ta đang làm là gì. Điều khác nhau duy nhất chỉ là cách thể hiện thôi, họ khóc còn chúng ta chửi. Vậy chúng ta lấy tư cách gì để nói khi chúng ta cũng không hơn gì họ.
Còn về bài viết kia thì nói thật rằng người viết bài đó không bao giờ có thể ngóc đầu lên được ở bất kỳ cái xã hội nào đâu. Thất bại của giới trẻ ngày nay không phải do 1 nền giáo dục lạc hậu, cũng chả phải do những cái được gọi là văn hóa tạp nham, hay cũng chả phải do làn sóng ngoại quốc công kích. Nó chỉ đơn giản là vì giới trẻ ngày nay không đủ bản lĩnh, không tự ý thức được việc chuẩn bị cho tương lai của mình mà thôi. Những lý do trên nó đã thành lỗi hệ thống rồi, ai cũng vậy cả thôi, tại sao có những người phải lóc cóc xin việc trong khi có những người trở thành mục tiêu săn bắn của những công ty.
Giờ nhớ lại hồi đi quân sự mới thấm câu này: "Cũng con người đó, cũng chế độ đó, tại sao người ta làm được còn anh thì không" Đại đội trưởng Trịnh Khắc Tỉnh-Xuân Hòa T2/2012
Về Đầu Trang Go down
Nope
Deputy
Deputy
Nope


Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 3445
Join date : 28/09/2010

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySat Dec 01, 2012 10:30 pm

Sau vụ thơ của Đỗ Trung Quân là một loạt các kiểu thơ tự do ra đời nhằm phản pháo với lại trao đổi Điểm báo - Page 7 1817655808

Cũng không đồng ý lắm với ý kiến của em Long ở trên. Mười người, một trăm người, cho là một ngàn người đi là tự bản thân họ ý thức. Cũng như cái cây may mắn được trồng vào nơi đất tốt vậy. Nhưng làm sao để nhân rộng nó lên cả vài triệu người? Cũng như làm sao để thu hoạch được một vụ mùa mấy trăm hecta đa phần là cây trái tốt? Thì nó đòi hỏi kĩ thuật nhà nông và bao thứ "thiên thời địa lợi" khác.

Đấy là nói lớn lao thôi. Mình thì chả có tích sự gì, nên đồng ý với em Long ở đoạn chúng ta cứ nên làm việc nhỏ trước, hóa ra lại là việc khó nhất.
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySat Dec 01, 2012 10:42 pm

Có 1 cái mà mình rất thích ở bác ĐTQ đó là bác ấy vẫn chấp nhận, vẫn đăng lại và thậm chí còn khen các bạn đã làm bài thơ "phản pháo" lại bác ấy nữa, đúng tinh thần tranh luận của 1 "quân tử". Chứ ko phải như bên voz hay bất kỳ nơi nào khác, chỉ biết ném đá và áp đặt lên nhau, đúng tinh thần tranh luận của "tiểu nhân".
https://www.facebook.com/trungquan.do/posts/371769676251105
https://www.facebook.com/trungquan.do/posts/371555512939188

P/s: lậm câu danh ngôn đấy mất rồi Điểm báo - Page 7 3573983318))))))))))
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
Kim Cương Đen
Legend
Legend
Kim Cương Đen


Giới tính : Nam
Age : 31

Tổng số bài gửi : 1213
Join date : 28/09/2010
Đến từ : Đâu Không Biết

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySun Dec 02, 2012 12:13 pm

cái này em nói về bản thân mỗi người thôi, hoàn cảnh giáo dục, xã hội nó là thực trạng chung rồi, nó là yếu tố khách quan rồi thì không nói. Nhưng cái lỗi ở đây là những người biết nó thế mà không biết tự tìm cách để vươn lên. Đơn giản họ chấp nhận con người mình lúc này, thỏa mãn với những gì mình đang làm, và rồi khi không thể thành công thì đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho cái khách quan.

1 ví dụ nhỏ thôi, 2 thằng học chung một khoa, một trường mà một thằng lóc có cđi xin việc trong khi đứa kia chưa ra trường đã được nhiều công ty mời gọi.
điều gì tạo nên sự khác nhau đó
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySun Dec 02, 2012 10:11 pm

Tạm gác bài thơ của ĐTQ cùng với bài thơ phản pháo kia lại đã.

Trích dẫn :
Bài văn lạ về nỗi sợ của loài người

Diễn viên Lương Mạnh Hải lại nói: "Tôi chỉ sợ luật pháp"... Phải chăng bên cạnh sự can đảm thì cái sợ ở một khía cạnh nào đó cũng thật cần thiết?

Đề bài:

Trong bài phỏng vấn diễn viên Lương Mạnh Hải trên trang tạp chí điện tử Đẹponline ngày 14.9.2012 có đoạn đối thoại sau:

- Còn anh, anh sợ “thằng”nào?

- Tôi chỉ sợ luật pháp.

- Ngoan hiền thế kia sao phải sợ luật pháp?

- Đấy, chính vì sợ luật pháp nên mới ngoan hiền.

Lấy “Sợ” làm đề tài, anh (chị) hãy viết một bài văn nghị luận trình bày suy nghĩ của mình .


Bài làm:


Napoleon từng nói “Kẻ nào sợ bị khuất phục, kẻ đó sẽ thất bại.” Bởi thế nên trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta luôn được khích lệ động viên bằng những câu nói “Đừng sợ thất bại”, “Chớ sợ khó khăn”… Có lẽ trong suy nghĩ của nhiều người, cái sợ dường như thật vô ích, cái sợ trở thành một thứ ngăn trở con người tiến lên, thành công. Vậy mà trả lời phỏng vấn một tờ báo, khi được hỏi sợ điều gì, diễn viên Lương Mạnh Hải lại nói :”Tôi chỉ sợ luật pháp.” “- Ngoan hiền thế kia sao phải sợ luật pháp?” “- Chính vì sợ luật pháp nên mới ngoan hiền.” Phải chăng bên cạnh sự can đảm thì cái sợ ở một khía cạnh nào đó cũng thật cần thiết?

Sợ là cảm xúc lo lắng, bất an khi đối diện với một nỗi nguy hiểm hoặc một mối đe dọa nào đó có thể xảy đến với mình. Sợ là một biểu hiện tâm lý mà bất kỳ ai cũng sẽ gặp phải trong cuộc sống, nó luôn hiện diện thật phong phú. Một đứa bé có thể sợ không có mẹ ở bên, một học sinh sợ bị điểm kém, một cô gái nhút nhát có thể sợ khi đối diện với đám đông, một người bán rong sợ trời mưa gánh hàng bị ế, một người sắp rời khỏi cuộc đời sợ cái chết,…. Theo các nhà tâm lý học thì sợ là một cảm xúc thuộc về bẩm sinh, bản năng của mỗi con người, nó là một điều rất đỗi bình thường.

Đa phần ta vẫn thường cho rằng sợ hãi là một cảm xúc không tốt, nó khiến con người trở nên nhụt chí, trở nên hèn nhát và cản trở thành công. Kinh Phật cũng đề cao cái “vô úy”, “vô sở úy” (Tức là không sợ hãi) mà răn rằng: “Đừng nên để lòng vào chỗ sợ hãi lắm mới xa lìa trong trường chiêm bao tráo trác”.

Nếu sợ thất bại mà không dám đối diện với khó khăn, không dám thử, không dám khám phá những cái mới, cái sợ đó sẽ khiến con người trở nên nhỏ bé và giới hạn khả năng của chính mình. Turgot nói: “Có những người vì sợ gãy chân mà không dám bước đi. Nhưng không dám bước đi thì khác nào chân đã gãy?” Quả thực, với cuộc sống phong phú này thì một lần dám đối diện với thử thách, một lần dám “liều” thì con người sẽ khám phá và mở rộng hơn rất nhiều cuộc sống vốn ngắn ngủi, đó là khi thành công đến, là khi tìm thấy và khẳng định được chính mình.

Nếu sợ cường quyền mà khuất phục, cúi đầu để được sống, để đạt được mục đích đê hèn thì nỗi sợ hãi đó cũng thật đáng khinh. Sợ cấp trên nên nịnh nọt để được thăng tiến, để không bị trù dập, sợ mất cơ hội mà tranh giành, đấu đá dẫm đạp nên mọi giá trị. Những nỗi sợ đó khiến con người vốn nhỏ bé lại càng bị kéo xuống thấp hơn.

Nhưng không phải vì thế mà cứ sống một cách ngang tàng, không biết sợ bởi lẽ có những nỗi sợ lại rất cần thiết trong cuộc sống. Nếu biết tiết chế nỗi sợ hãi và biết sợ hãi đúng lúc, đó có khi lại là một cách hay để sống tốt cuộc sống của mình.

Bởi lẽ đối diện với bất kỳ một vấn đề nào trong cuộc sống, cái sợ sẽ khiến con người trở nên cẩn trọng hơn. Cuộc sống luôn ẩn chứa những khó lường, những thay đổi mà con người không thể biết hết, sợ những hiểm nguy đó cũng giống như một người đi trong đêm sợ bóng tối vậy. Để từ nỗi sợ đó, ta sẽ tính toán cẩn thận và có những bước đi đúng đắn. Sợ thất bại, ta sẽ cẩn trọng để không phải mắc sai lầm, để đi đến thành công nhanh chóng hơn. Nếu không biết sợ, ai cũng có thể nhắm mắt làm liều, làm bừa thì hậu quả sẽ khôn cùng. Vụ sập cầu Cần Thơ năm 2008 chẳng phải cũng là biểu hiện của sự thiếu cẩn trọng mà căn nguyên của nó cũng chỉ vì không biết sợ hay sao?

Hơn nữa, đôi khi cái sợ lại là biểu hiện trái chiều của thái độ trân trọng với cuộc đời. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết: “Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.” Một ví dụ giản dị nhất của nỗi sợ, đó là sợ cái chết. Sợ cái chết không chỉ là một nỗi sợ bản năng của con người mà với những người biết trân trọng cuộc sống, sợ cái chết vì còn nhiều điều chưa hoàn thành, vì còn nhiều dự định còn ấp ủ. Không yêu đời sao phải ngại chết, không trân trọng tình người sao phải sợ mất tình?

Ta vẫn thường nhìn nhận sự sợ hãi đồng nghĩa với hèn nhát, thiếu can đảm, từ đó mà xem nhẹ, coi khinh cái sợ. Nhưng đôi khi, có những nỗi sợ hãi lại tôn con người lên, khẳng định phẩm giá của con người, như nhân vật Huấn Cao trong tác phẩm “Chữ người tử tù” của nhà văn Nguyễn Tuân, nhân vật Huấn Cao - một con người không biết sợ bất cứ thế lực nào nhưng lại có một nỗi sợ thật cao quý “sợ phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ.” Chính cái sợ đó đã tôn vinh Huấn Cao lên thêm một bậc của kẻ anh hùng.

Trở lại với cuộc đối thoại ngắn của diễn viên Lương Mạnh Hải để thấy được một trong những điều con người nên sợ hãi, đó là sợ pháp luật. Người ta thường nói, nếu không làm điều gian tà, độc ác, sao phải sợ sự trừng trị của pháp luật? Nhưng Lương Mạnh Hải lại cho rằng người thiện lương mới là người sợ pháp luật. Bởi lẽ cái sợ sự trừng trị nghiêm minh của pháp luật với những kẻ gian tà thực chất chỉ là cái sợ bề ngoài, cái sợ thuộc về bản năng khi phải đón nhận một bản án không tốt dành cho mình. Còn cái sợ pháp luật của người lương thiện đó không chỉ là cái sợ để hướng con người biết giới hạn, biết hành xử đúng mực mà đó là cái sợ khi phải đối diện với tòa án lương tâm trong chính mỗi con người.

Xã hội sẽ ra sao nếu như ai ai cũng không biết sợ pháp luật? Đó là khi những quy tắc, chuẩn mực, giới hạn bị phá vỡ, khi mọi quyền của con người bị xâm phạm một cách ngang nhiên. Đó là khi ai cũng có thể lợi dụng những kẽ hở của pháp luật để gây tội ác, như những dư chấn sau vụ án Lê Văn Luyện, đó là tội ác của Lê Anh Tuấn, không biết sợ pháp luật vì biết mình chưa đủ độ tuổi luật định để nhận bản án thích đáng của pháp luật đối với tội ác dã man của mình.

Bởi thế mà cái sợ không phải lúc nào cũng là vô ích, vô nghĩa. Sợ để biết sống đúng mực, sợ để biết trân trọng những gì đáng quý trong cuộc đời, sợ để biết cẩn trọng hơn. Đó là cái sợ nên có trong cuộc đời.

Cuối cùng, thực chất, sợ và không sợ cũng chỉ tồn tại trong cùng một mối quan hệ mà thôi, vì sợ cái này mà không sợ cái kia. Nó giống như sự can đảm của người lính, không sợ cái chết bởi sợ sống một cuộc sống còn tồi tệ hơn cái chết, đó là cuộc sống của một dân tộc đã chết. Nó cũng giống như nhà bác học Ga-li-lê không sợ giáo hội Thiên Chúa giáo thế kỉ XVIII vì sợ chân lý bị đánh cắp khi bảo vệ quan điểm Trái Đất quay quanh mặt trời của mình. Bởi vậy sợ và không sợ, cái nào nên, cái nào không nên thực chất không có ranh giới rõ rãng, ranh giới đó do chính mỗi người tự đặt ra khi đối diện với mọi vấn đề trong cuộc sống. Để làm sao, dù không sợ hay sợ thì ta vẫn luôn hành xử một cách đúng mực.

Còn tôi, tôi sợ một ngày tôi đánh mất chính mình…

Theo Bùi Thị Kim Anh
Vietnamnet

Một bài viết thật hay.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
Nope
Deputy
Deputy
Nope


Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 3445
Join date : 28/09/2010

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySun Dec 02, 2012 10:28 pm

Từ rày ai chê mợ Lam thì cứ xác định là có vấn đề :">. Có tính định hướng thế chứ lị Điểm báo - Page 7 984495496

Trích dẫn :
Thanh Lam không ngại "đụng" sao Hàn
Thứ Sáu, 23/11/2012, 12:05 AM (GMT+7)
Sự kiện: Đại nhạc hội K-pop 2012

"Lẽ dĩ nhiên, khán giả của dòng nhạc thị trường sẽ chiếm đa số. Tuy vậy, người nghệ sỹ chân chính thì phải biết sống cùng điều đó và nỗ lực để khẳng định vị thế và dòng nhạc mà mình đang theo đuổi" - Thanh Lam lý giải việc tham gia Kpop Festival.

Khi thông tin Thanh Lam, Tấn Minh sẽ đại diện cho "nước chủ nhà" trong đêm Kpop Festival 2012 - Concert in Vietnam được công bố, nhiều khán giả đã cảm thấy bất ngờ, bởi phong cách âm nhạc của 2 ca sỹ này khác biệt quá nhiều với 17 nghệ sỹ, ban nhạc đại diện phía Hàn Quốc.

Họ sẽ biểu diễn những gì để chinh phục những khán giả teen - đối tượng fan cuồng của dàn sao đến từ xứ sở kim chi? Để giải đáp những thắc mắc này, 24H.COM.VN đã liên hệ với ca sỹ Thanh Lam.

Lý do gì khiến chị nhận lời tham gia sự kiện Kpop Festival 2012?

Tôi nghĩ, được tham dự một festival như thế thì cũng thích.

Vậy chị sẽ trình diễn những tiết mục gì trong sự kiện này?

Tôi sẽ hát Một khúc sông Hồng của nhạc sỹ Lê Minh Sơn và Rock buồn của nhạc sỹ Phú Quang. Đây cũng là hai ca khúc tương đối sôi động.

Chị không lo sợ phong cách, dòng nhạc mình đang theo đuổi hoàn toàn khác biệt với các nghệ sỹ Hàn sẽ trình diễn trong sự kiện này sao?

Ở bất cứ đất nước nào cũng vậy thôi, dòng nhạc thị trường và dòng nhạc được coi là chính thống luôn luôn song hành với nhau. Và lẽ dĩ nhiên, khán giả của dòng nhạc thị trường sẽ chiếm đa số. Tuy vậy, người nghệ sỹ chân chính thì phải biết sống cùng điều đó và nỗ lực để khẳng định vị thế mà dòng nhạc mà mình đang theo đuổi. Không thể vì thấy dòng nhạc kia đang lên rồi đâm ra chán chường, bỏ cuộc được.

Hơn nữa, tôi nghĩ rằng, đặt hai dòng nhạc này cạnh nhau trong một chương trình cũng là cơ hội để làm nổi bật lên sự khác biệt và vị thế của dòng nhạc chính thống.

Đôi khi cũng cần phải có những thử thách như thế mới đẩy được thị hiếu của người nghe lên. Họ sẽ nhận ra đâu là những cái nhất thời, đâu là những cái sẽ tồn tại mãi mãi với thời gian.

Suy nghĩ đó rất lạc quan nhưng chị có sợ rằng, khi biểu diễn tại Kpop Fesitval, chị sẽ bị "chìm" bởi làn sóng hâm mộ các sao Kpop của fan Việt quá lớn?

"Chìm" hay "nổi" với tôi cũng không quan trọng. Quan trọng là mình đã đem đến cho khán giả một phần trình diễn hoàn hảo chưa, còn sự đón nhận của họ như thế nào thì không hoàn toàn phụ thuộc vào người ca sỹ.

Fan Việt điên cuồng với sao Hàn một phần cũng là do bình thường. Họ có mấy khi được gặp những ngôi sao giải trí này đâu. Nếu xét ở góc độ tích cực, điều này cũng thể hiện sự hiếu khách đáng quý của người Việt.

Tuy nhiên, ở một mặt khác, nó cũng cho thấy tâm lý sính ngoại của một bộ phận khán giả trẻ.

Đối với mỗi con người, dù cho đất nước mình có như thế nào, phát triển hay chưa thì cũng phải trân trọng điều đó.

Tôi nghĩ báo chí, truyền thông thông qua những sự kiện này nên góp phần "đánh thức" lòng tự hào dân tộc cho giới trẻ. Cái đó tôi thấy ở người Việt Nam đang rất yếu.

Chị đã từng xem bất kỳ ca sỹ hoặc nhóm nhạc nào trong số các nghệ sỹ Hàn sắp sang Việt Nam biểu diễn tại Kpop Festival lần này chưa?

Chưa.

Vậy chị nghĩ gì về làn sóng âm nhạc Hàn Quốc?

Khi nó phổ cập và phát triển mạnh mẽ như thế thì tức là nó phải có một giá trị nào đó. Thường thì người nghe sẽ thích cái dễ hơn là những cái mang tính triết lý, chiều sâu. Những cái hòa nhoáng và thị trường thì thường dễ cập nhật nhất. Tuy nhiên, tôi không xem nhạc Hàn Quốc nhiều nên tôi không thể nói rõ được.

Vâng, cảm ơn chị về buổi trò chuyện!

Ti nhiên chưa có phỏng vấn, thông tin gì từ sau Kpop festival.
Những bài củ chuối, "gọt chân cho vừa giày" như thế này mà cũng được Điểm báo - Page 7 3685169748: http://us.24h.com.vn/ca-nhac-mtv/sao-viet-gian-nan-khi-hat-voi-sao-han-c73a501612.html
Về Đầu Trang Go down
Mon
Warrior
Warrior
Mon


Giới tính : Nam
Age : 32

Tổng số bài gửi : 370
Join date : 05/04/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptySun Dec 02, 2012 11:43 pm

Lão Tấn Minh hát xong còn tọt ngay lên phòng vip ngồi hút thuốc nói chuyện phớ lớ...cỡ mợ Lam hay TM thì họ care gì đâu Điểm báo - Page 7 3573983318
Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Dec 03, 2012 4:56 pm

Trích dẫn :
Đối thoại thơ hay Đỗ Trung Quân và Ly Thuy Nguyen (I)
Đây là cảm nhận của một bạn còn rất trẻ. Bên cạnh những trăn trở về sự "hèn" của Võ Trung Hiếu trong bài "Chết" thì những suy nghĩ của hai nhà thơ và một khán giả là bạn trẻ này cũng khiến cho nhiều người "trăn trở" theo. Từ một hiện tượng trong xã hội, người viết hay người nghe đều gửi gắm tâm tư và có nhiều sự liên tưởng đến những vấn đề khác trong cuộc sống. Xin được chia sẻ cùng khách đến thăm nhà.

Gần đây, xuất hiện cuộc đối thoại/tranh luận bằng thơ về hiện tình văn hóa-xã hội đất nước, ban đầu diễn ra giữa Đỗ Trung Quân (ĐTQ) và Ly Thuy Nguyen (LTN), về sau có sự tham gia của một số người khác. Mọi chuyện bắt đầu từ bức ảnh một người hâm mộ K-pop được cho là đã khóc lóc ở sân bay khi đón thần tượng ( xem bên dưới), đã nhanh chóng trở thành đối tượng cho bài thơ “Hãy tiết kiệm thứ còn lại duy nhất” của ĐTQ (xem bên dưới) và sau đó, như một lời đối thoại thế hệ, LTN viết “nước mắt là thứ còn lại duy nhất – thì đất nước chúng ta chẳng còn gì” (xem bên dưới).

Thơ ca có đặc trưng là tính đa nghĩa, do đó, không phải là một hình thức phù hợp để biểu đạt một cách tường minh các quan điểm chính trị hoặc đạo đức, nhất là trong các tình huống đối thoại. Bài viết này là một cố gắng nắm bắt các ý tưởng của hai nhà thơ cho bản thân cùng một số người vốn không có năng khiếu cảm thụ thơ ca. May mắn thay, trong trường hợp này, vì hai bài thơ tương đối hiển ngôn nên không khó để rút ra những vấn đề chính mà cuộc đối thoại này bàn đến, như sau :

(1) Khóc lóc khi đón thần tượng, có xấu không ?
(2) Nếu xấu thì tại sao?
(3) Ai gây nên cơ sự này?

Đỗ Trung Quân và thuyết công lợi

Với câu hỏi (1), dễ thấy ĐTQ trả lời là “Có” bằng cách diễn đạt :
“Tôi bảo các em lần này thôi nhé
Đừng làm xấu hổ thêm xứ sở mình”

Câu hỏi (2) khó trả lời hơn, “Tại sao việc khóc lóc ở sân bay đón thần tượng lại là xấu?”
ĐTQ đưa ra hai lý do, (i) thần tượng chỉ là “mấy đứa lạ hươ lạ hoắc”, và (ii) các bạn không quan tâm đến đất nước lâm nguy nhưng lại đi quan tâm đến thần tượng, ("nước mắt ngày càng quý hiếm" sao lại đi khóc "những chuyện tào lao" như thần tượng, nên để dành cho "điêu linh đất nước" )

Lý do (i) rõ ràng là không xác đáng. Thần tượng có thể “lạ huơ lạ hoắc” với ĐTQ nhưng dĩ nhiên không lạ với các bạn đã ra sân bay đón. Còn giả sử nếu nói các ca sĩ K-pop là người ngoại quốc nên xa lạ thì lại càng không phải. Cảm giác xa lạ hay thân quen không thể chỉ căn cứ trên khoảng cách địa lý. Những giáo dân Thiên Chúa giáo và Phật giáo Việt Nam đầu tiên ắt hẳn không bao giờ cảm thấy Jesus và Tất Đạt Đa là xa lạ với mình chỉ vì họ đều là người ngoại quốc.

Có lẽ lý do (ii) mới thực là điều ĐTQ muốn nói. Bởi lẽ, ngay từ đầu bài thơ, ĐTQ đã xác lập tư cách phê phán của mình bằng việc viện dẫn quá khứ chiến tranh của ông và bè bạn. Theo ông, đất nước (mà ông gọi là tổ quốc), gia đình và bè bạn là đáng khóc, còn thần tượng thì không. Ngay cả khi ông lờ đi khả năng người hâm mộ kia có thể vừa khóc cho thần tượng vừa đổ lệ cho đất nước, gia đình, bè bạn, thì lập luận này của ông vẫn tiềm ẩn những nguy hiểm.

Nguy hiểm với tự do.

Trong ĐTQ có một tổ quốc, mà theo ông, đứng trên tất thảy các cá nhân. Chuyện thần tượng một ai đó thuộc về sở thích và tự do cá nhân, bởi vậy, có thể và cần phải được hy sinh lúc tổ quốc cần. Nói gọn hơn, tổ quốc là Chung, cá nhân là Riêng; Riêng bắt buộc phải hy sinh cho Chung lúc cần thiết. Chính lúc này, chúng ta tìm thấy nơi ĐTQ một người công lợi (utilitarian) nho nhỏ, hay đúng hơn, một người công lợi có hơi hướng dân tộc chủ nghĩa.

Chưa bàn đến việc khái niệm “tổ quốc” có thực hay không, chỉ riêng việc những phát ngôn “tổ quốc lâm nguy”, “tổ quốc trên hết” luôn đến từ các lực lượng chính trị cầm quyền và cũng chính họ thường xuyên nhân danh tổ quốc để hành động, cũng đã cho thấy nguy cơ to lớn từ việc lạm dụng khái niệm này.

Người ta đã nhân danh gì nếu không phải tổ quốc khi quy kết Hữu Loan là phản động lúc làm bài thơ khóc vợ “Màu tím hoa sim”.
Người ta đã nhân danh gì nếu không phải là tổ quốc khi kết án những thanh niên Hà Nội hát nhạc vàng năm 1971 từ 04 đến 15 năm tù giam.(vụ án Phan Thắng Toán và đồng bọn, 1971)
“Tổ quốc”, ít nhất trong trường hợp Việt Nam, luôn là tấm bùa của các lực lượng chính trị mỗi khi muốn tranh thủ đám đông quần chúng. Đám đông ấy, nói văn hoa là có “tình tự dân tộc”, mà nói thẳng ra là những tín đồ nhiệt thành của chủ nghĩa dân tộc.

Hiện tình quốc gia quả thực đang và sẽ còn đòi hỏi lòng yêu nước. Nhưng người ta chỉ yêu nước thực sự trong tự do – yêu nước như một hình thức của yêu tự do. Còn một khi bị ép buộc, dù là bởi chính quyền hay khái niệm “tổ quốc”, lòng yêu nước sẽ biến mất, và chỉ còn lại duy nhất sự phục tùng.

Và cũng từ đó, thần dân sẽ thế chỗ công dân.

*Lưu ý rằng bài viết này chỉ là một cách hiểu bài thơ trên của ĐTQ, đương nhiên không phủ nhận những cách hiểu khác – như đã nói, thơ ca luôn đa nghĩa. Bài viết tiếp theo sẽ là một nỗ lực nắm bắt quan điểm của Ly Thuy Nguyen, dự kiến có tựa đề là “Ly Thuy Nguyen và xu hướng mặt trận-hóa văn hóa”. Bên cạnh đó, bài viết cũng sẽ cố gắng phân tích những nhận xét mới đây của GS Cù Trọng Xoay về vấn đề này và tìm kiếm một vài kết luận khả dĩ hậu kỳ.
http://chimkiwi.blogspot.com/2012/12/oi-thoai-tho-hay-o-trung-quan-va-ly.html#more

1 bài cảm nhận về 2 bài thơ của ĐTQ và Nguyễn Thúy Ly, một bạn sinh viên đang học Xã hội học ở Mỹ.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
clapclapclap
Heathy Kit
Heathy Kit
clapclapclap


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 44
Join date : 27/05/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Dec 03, 2012 7:32 pm

Thích giọng hát nhưng chưa bao h thích thái độ và cách nhìn nhận của TL, nếu ko nói là ghét.(Từ vụ The Voice Hưng-Hà).

Trích dẫn :
Tôi nghĩ, được tham dự một festival như thế thì cũng thích.
TL đặt mình ở vị thế trên cao mà nhìn xuống, tự nhiên đoán được phần sau sẽ ntn, nản.

Trích dẫn :
Hơn nữa, tôi nghĩ rằng, đặt hai dòng nhạc này cạnh nhau trong một chương trình cũng là cơ hội để làm nổi bật lên sự khác biệt và vị thế của dòng nhạc chính thống.

Đôi khi cũng cần phải có những thử thách như thế mới đẩy được thị hiếu của người nghe lên. Họ sẽ nhận ra đâu là những cái nhất thời, đâu là những cái sẽ tồn tại mãi mãi với thời gian.

Lại phân biệt đẳng cấp nghệ thuật vị nghệ thuật với chả nghệ thuật vị nhân sinh, khó nuốt hơn nữa khi TL muốn "đẩy đc thị hiếu ng nghe lên", và tự huyễn hoặc mình bởi những thứ "trường tồn theo thgian". Những ng vị nghệ thuật thật sự thì mang cả tâm hồn nghệ sĩ, ko so sánh hơn thua kiểu nhỏ nhen như TL.

Trích dẫn :
"Chìm" hay "nổi" với tôi cũng không quan trọng.
có vẻ cay cú trên tl bất cần. Câu sau vỗ mông câu trc, vừa bảo cạnh tranh rồi sau lại bảo i don't care.

Trích dẫn :
Tôi nghĩ báo chí, truyền thông thông qua những sự kiện này nên góp phần "đánh thức" lòng tự hào dân tộc cho giới trẻ. Cái đó tôi thấy ở người Việt Nam đang rất yếu.

thua TL rồi, cái này thì nó còn vượt xa phạm trù "nâng cao thị hiếu", đạt tới cảnh giới "ai ko thích chị thì là tội nhân thiên cổ".

Về Đầu Trang Go down
Zodiaholic
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
Zodiaholic


Giới tính : Nam
Age : 33

Tổng số bài gửi : 528
Join date : 27/07/2011

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Dec 03, 2012 7:52 pm

Mình cũng chẳng biết thế nào, chỉ thấy dân mình có vẻ như vẫn còn nhiều người không chấp nhận dòng nhạc giải trí đơn thuần.
ko hiểu sao lại nhớ đến bài báo này: http://vietnamnet.vn/vn/van-hoa/91455/nguoi-viet-co-biet-chon-nhac-de-nghe-.html
Quan điểm của mình là thằng nào nó nghe gì thì kệ nó, chả ảnh hưởng đến mình. Điểm báo - Page 7 736969593
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/mrtm1991
*gió*
Sharpclaw Warrior
Sharpclaw Warrior
*gió*


Tổng số bài gửi : 506
Join date : 29/09/2010

Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 EmptyMon Dec 03, 2012 8:18 pm

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Điểm báo - Page 7 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Điểm báo   Điểm báo - Page 7 Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Điểm báo
Về Đầu Trang 
Trang 7 trong tổng số 10 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Anti Crazy Fans :: Dành cho thành viên :: Chia sẻ - Bình luận-
Chuyển đến